Breaking News

Sức mạnh của ngôn từ trong nghệ thuật giao tiếp

Từ khi chúng ta mới lẫm chẫm tập đi và khám phá thế giới quan xung quanh trong cuộc sống, chúng ta đã bắt đầu nhận được lệnh từ người lớn, đó là: Không được sờ vào chỗ nọ, không được đụng vào chỗ kia. Khi không còn bú mẹ và chuyển sang giai đoạn tập ăn dặm, rồi đến giai đoạn tập ăn thức ăn cứng, chúng ta muốn tự mình điều khiển chiếc thìa hay chiếc bát của riêng mình thì đã nghe bố mẹ hét lên: Đừng có làm rơi vãi đồ ăn khắp nhà như thế. Khi chúng ta muốn tham gia vào việc nhà, mẹ luôn muốn đuổi ra khỏi bếp và bảo: Đừng có vào đây phá quấy mẹ, hay con ra sân mà chơi. Khi chúng ta muốn khám phá thiên nhiên, cha mẹ bảo: Đừng có thò tay xuống đất, hông ai hơi đâu mà rửa ráy suốt ngày được.


Và khi chúng ta biết làm mọi thứ, tự ý thức, tự hành động, lại còn có lý lẽ để biết “cãi lại” bố mẹ nữa thì các câu “Đừng” càng ngày càng xuất hiện với tần suất liên tục. Con cái phát ốm lên vì những yêu cầu “Đừng có bật ti vi to thế”, “Đừng có nhảy nhót loạn nhà lên như thế”, “Đừng có động tí là chảy nước mắt ra như thế”, “Đừng có phá cái ô tô đồ chơi mới mua như thế”…

Càng cấm đoán, chúng ta lại càng muốn làm những gì chúng muốn. Càng ngăn đứa chúng ta làm điều này hay điều nọ bao nhiêu thì đứa chúng ta lại càng cương quyết làm điều đó bấy nhiêu. Và cao trào của những lần như thế là đứa chúng ta lăn ra nhà gào khóc đòi bằng được điều nó muốn, hoặc chúng ta đánh đứa chúng ta, hù dọạ và … gây nên những kỷ niệm và hình ảnh không tốt lên đứa chúng ta. Cũng vậy, nếu như tôi nói với bạn: “Đừng nghĩ đến bánh kem nha”… Thì một hình ảnh về bánh kem sẽ lập tức hiện ra ngay trong đầu của bạn! Tương tự như điều tôi đã trao đổi với bạn ở trên:

Khi bạn nói: Đừng có chạy!… Chúng nghe, Chạy!
Không được đánh nhau!… Chúng nghe, Được đánh nhau!
Đừng có đóng sầm cánh cửa nữa!…Sầm ! Chúng vừa đóng sầm cánh cửa!
Không được nghịch!… Chúng nghe, Được nghịch!….
Vậy chúng ta nên làm gì?
Thường xuyên sử dụng những từ “Đừng”, “Không”, “Không được” khiến chúng ta “hút” những điều mình không mong muốn tới cuộc sống của mình. Thay vì thế, bạn hãy tập trung suy nghĩ và cảm xúc của mình vào những điều bạn mong muốn.

Đừng chạy!…trở thành, Hãy đi bộ nào.
Đừng đánh nhau!… trở thành, Hãy nói chuyện tử tế.
Đừng đóng sầm cánh cửa!…trở thành, Hãy đóng cánh cửa thật nhẹ nhàng.
Đừng nghịch!…Trở thành…Hãy chơi ngoan.
Nếu lần sau bạn nghe được trong đầu bạn sắp nói ra những câu như:

Đừng nói lại với tôi như vậy!
Đừng hét lên!
Đừng làm rơi.
Đừng làm vỡ.
Đừng mở cái đó.
Không được hét.
Không được thức khuya.
Không được nói chuyện điện thoại sau 9g
Không được hút thuốc.
Khi đó bạn biết bạn đang tập trung vào những điều mà bạn không mong muốn trong quá trình giao tiếp. Hãy điều chỉnh và nói lên những điều mà bạn muốn bằng cách đặt câu hỏi cho chính bản thân mình: “Vậy, thực ra điều tôi muốn là gì?”

Hãy luôn tập trung vào những điều mà bạn muốn và bạn sẽ nhận được nhiều hơn những thói quen đó. Bạn chính là người tạo nên những hình ảnh. Chính bạn sẽ thấy những hình ảnh đó và người khác cũng vậy…Hãy tạo ra những hình ảnh tích cực trong tâm trí bạn và những điều bạn muốn người khác thực hiện. Đặt sự chút ý vào đó! Bất cứ khi nào bạn cảm thấy mình muốn nói một câu nào đó … hãy nhớ tự hỏi bản thân mình.